Hotline: 098.256.8899
Chat Facebook
Chat Zalo
Gọi ngay
098.256.8899  -  091.689.7273
Tìm kiếm nhà đất
Nhà phố Harbor Bay Hạ Long

Lay lắt cảnh vợ chồng già tàn tật cùng con, cháu mắc bệnh hiểm nghèo

Cập nhật: 10/12/2014 -
Lượt xem:2154


Tuổi cao sức yếu bệnh tật triền miên nhưng cụ ông Nguyễn Văn Lập (80 tuổi) ở khu Cầu Trắng, phường Đại Yên (Hạ Long, Quảng Ninh) vẫn phải cần mẫn chăm sóc cụ bà Lê Thị Uông (81 tuổi) vợ ông bị mù từ hơn 10 năm nay và một cô con dâu bị nhiễm H…
Nối đau cuối đời
Vợ chồng ông Liên sống trong căn nhà ngói 2 gian cũ nát được xây dựng từ những năm 1980, căn nhà tuềnh toàng trống hoác, chẳng có gì đáng giá ngoài bộ bàn ghế và chiếc giường lấm tấm những vết mọt gặm. Khi chúng tôi đến, ông Lập đang lúi húi nấu cháo còn bà Uông với thân hình tiều tụy nằm co ro trên giường. Phải lắng tai lắm tôi mới nghe được tiếng nói yếu ớt của bà. Do di chứng tai biến mạch não nên 10 năm nay bà bị mù 2 mắt, teo 2 chân, mọi sinh hoạt đều phụ thuộc vào sự chăm sóc của người thân. Ngồi dựa lưng vào thành giường, bà khó nhọc kể cho chúng tôi nghe về những thăng trầm của cuộc đời mình.
Hồi ông bà mới lấy nhau, cả 2 gia đình cùng nghèo khó, cộng với bệnh tật liên miên nên gia đình chỉ tạm lo được miếng ăn đắp đổi qua ngày.
Là dân vùng biển, sống nhờ vào biển nên cuộc đời ông bà gắn liền với nhiều kỷ niệm về biển. Suốt cả thời trai trẻ, ông Lập sống biền biệt trên biển, mình bà Uông ở nhà với cậu con trai nhỏ dại. Mỗi lần ông ra khơi ở nhà bà lại bồn chồn không yên, lòng khấp khởi mong mỗi chuyến đi của ông thuận buồm xuôi gió. Giờ ông về già, có được cuộc sống gần gũi với vợ, cứ ngỡ cuộc đời hai ông bà từ đây sẽ có được những tháng ngày bình yên, ngờ đâu bệnh tật, tai ương cứ ùn ùn kéo đến, reo rắc đau thương lên cả 2 thân già.
Cách đây hơn 10 năm, ông Lập thấy đau chân, tưởng rằng đó là di chứng của những ngày dầm mưa dãi nắng trên biển nên ông bà nghĩ đó chỉ là điều bình thường. Cộng thêm hoàn cảnh nhà cũng chẳng dư giả gì nên ông không dám đến bệnh viện. Chỉ đến khi bệnh của ông trở nặng, người nhà mới tá hỏa đưa ông vào bệnh viện đa khoa Thụy Điển chữa trị thì chân trái của ông đã có dấu hiệu bị hoại tử. Mấy tháng trời ông nằm viện gia đình ông phải lao đao chạy ngược chạy xuôi để lo viện phí. Sau khi phẫu thuật chân trái của ông cũng không thể hoạt động được bình thường. Ông chẳng đi đâu xa được, chỉ chống gậy lết xung quanh nhà mà thôi.
Một năm sau ngày ông bị bệnh, lại 1 lần nữa tai họa giáng xuống gia đình ông Lập. Buổi sang hôm ấy, bà Uông đang ngồi nấu ăn thì 1 cơn đau đầu kéo đến. Bà từ từ nằm ngửa ra và bất tỉnh, người nhà vội đưa bà đi cấp cứu mới hay bà bị tai biến. Vậy là một lần nữa gia đình lại sấp ngửa lo tiền đưa bà đi chữa bệnh. Bà con nội ngoại người nào cũng nghèo rớt mùng tơi xúm lại gom góp cũng chỉ đủ cho bà cấp cứu qua cơn nguy kịch. Kể ra thời điểm ấy gia đình mà dư dả có tiền cho bà đi phục hồi chức năng thì chắc hai chân bà cũng hồi phục được, không teo tóp như bây giờ và 2 mắt của bà có lẽ cũng không bị mù. Ngặt nỗi kinh tế của gia đình eo hẹp quá, mọi người chỉ có thể lo cho bà đến đó, bà đành chấp nhận bệnh tật. Hơn 10 năm qua, bà chỉ quẩn quanh trên chiếc giường gỗ mọt, mọi sinh hoạt phụ thuộc vào sự chăm sóc của người chồng già tàn tật và thường xuyên đau ốm.

Tưởng mọi tai ương chỉ dừng lại ở đó, ba năm về trước, trong lần bị tai nạn khi khai thác đá, con trai của bà là Nguyễn Văn Thuận bị nhẹ hơn nên anh sơ cứu cho 1 người bạn bị nạn cùng và không may bị phơi nhiểm HIV từ người bạn đó. Thuận mất sau đó 1 năm, và để lại cho ông bà 1 người cháu và cô con dâu nhiễm H.
Cần lắm những tấm lòng
Thương cha mẹ ốm đau nên cô con dâu của ông bà cũng về ở cùng để tiện bề chăm sóc bố mẹ. Thế nhưng bản thân cô con dâu ấy cũng đang mang trong người căn bệnh thế kỷ nên hay đau yếu, bởi thế nhiều hôm ông Lập vừa phải chăm vợ ốm vừa phải chăm con ốm. 3 con người, hai thế hệ,một trẻ 2 già đành phải nương tựa vào nhau chống trọi với những khó khăn. Mọi chi phí sinh hoạt của cả gia đình ông Lập chỉ trông chờ vào tiền trợ cấp tàn tật đặc biệt nặng của bà Uông. Nhưng với bệnh tật mà hai vợ chồng già đang mang trên mình, phải mua thuốc men và ăn uống hàng ngày thì số tiền trên cũng như muối bỏ biển. Thương ông bà, nhiều hàng xóm cũng cho gạo, cá, đồ ăn…nhờ đó ông bà sống lay lắt qua ngày.


Ông Lập, bà Uông bên chiếc giường – vật đáng giá nhất của gia đình

Trong ngôi nhà tồi tàn rách nát ấy, người tàn tật, người thì khom già, người thì trọng bệnh cứ đu đưa nhau qua từng nấc thang khổ ải mà sống. Gần trọn cuộc đời nuôi nhau trong cảnh đói nghèo và bệnh tật đã khiến hai thân già sức cùng lực kiệt. Để vượt qua khó khăn trong quãng đời còn lại, ông Lập bà Uông rất cần sự giúp đỡ của các nhà hảo tâm và cộng đồng.
Mọi động viên chia sẻ xin liên lạc: Ông Nguyễn Văn Lập  - Khu Cầu Trắng, phường Đại Yên, thành phố Hạ Long – tỉnh Quảng Ninh.
Hoặc: quỹ từ thiện “Cho đi là còn mãi”- Công ty Cổ phần địa ốc Quảng Ninh, số 59, đường 25 tháng 4, phường Hồng Gai, tp Hạ Long.

Cập nhật: 10/12/2014 -
Lượt xem:2154
Các tin khác
NỖI LÒNG NGƯỜI MẸ GIÀ NUÔI 3 NGƯỜI CON TÂM THẦN

NỖI LÒNG NGƯỜI MẸ GIÀ NUÔI 3 NGƯỜI CON TÂM THẦN

Ngày đăng: 01/12/2014 - Lượt xem: 1908

Hoàn cảnh gia đình anh Linh thật đáng thương!

Hoàn cảnh gia đình anh Linh thật đáng thương!

Ngày đăng: 20/11/2014 - Lượt xem: 2092

Xót lòng cảnh bé 3 tuổi bị ung thư máu

Ngày đăng: 19/11/2014 - Lượt xem: 2228

Đắng đót phận đời của 2 cháu tật nguyền

Ngày đăng: 10/11/2014 - Lượt xem: 2126

Qland - Hành trình kết nối yêu thương

Ngày đăng: 10/11/2014 - Lượt xem: 5154